“Đi họp phụ huynh cho con, thấy cái chụp liền. ‘Oánh sứt đầu mẻ trán luôn'”, ông bố hài hước chia sẻ.
Nếu bạn đã từng trải qua thời học sinh “dữ dội” với những lần kẻ phấn trên bàn học, chia ranh giới thì chắc hẳn sẽ rất thích thú khi nhìn thấy bức ảnh được một ông bố ở Vũng Tàu chia sẻ sau đây. “Đi họp phụ huynh cho con, thấy cái chụp liền. “Oánh sứt đầu mẻ trán luôn”, lời chú thích hài hước cùng hình ảnh đính kèm của anh nhận “bão like”. Ai nấy như trở về một thời học sinh với đủ trò ngây ngô và đáng nhớ.
Còn nhớ ngày xưa, mỗi đợt “chiến tranh lạnh”, câu chuyện kẻ ranh giới bàn học lại được lôi ra để “anh đường anh, tôi đường tôi”, nước sông không phạm nước giếng. Đứa nào thò tay lấn vạch là “ăn lườm” hay cái khẽ tay ngay tắp lự… Hoặc đơn giản là những lý do rất học sinh như ngăn bạn không nhìn bài, rồi “nam nữ thụ thụ bất thân”…
Dưới bài đăng, rất nhiều bình luận bùi ngùi kể lại những kỷ niệm ngày xưa, có người kể chuyện con cái bây giờ cũng y như ngày xưa của mình”. Thậm chí, không ít người cho biết, cái đứa mà ngày xưa đụng chút là mình phân chia, tị nạnh bây giờ chính là… chồng hay vợ của mình. Đúng là “ghét của nào trời trao cửa ấy”.
Nhiều người khẳng định, phía bàn có diện tích khiêm tốn hơn chắc chắn là của nam sinh, còn phần kia cũng nữ sinh. “Nhìn là biết bản chất chị đại”, một người hài hước nói.
– Con trai tôi lớp 3, ngồi phía bên trái vạch. Về ngày nào cũng sứt tay phải vì con bảo: con viết bài toàn bị bạn Huyền cấu vì con thò cái khuỷu tay qua vạch.
– Mình ngày xưa y chang. Đứa bên cạnh còn phải mang sách tất cả các môn để mình học cùng, đỡ phải mang cho nặng. Tội thằng bé ghê cơ. Sáng nay đi họp bàn con mình cũng chia như này. Mình hỏi con thì con bảo con chia, vì bạn Nam hay nhìn bài nên con chia.
– Chia bàn huyền thoại. “Xích qua coi, chỗ này của tui”. Công nhận học toán giỏi nhưng chia bàn thì lệch vẫn bảo đều, nhất định không cho người ta nhích sang mình.
– Bên phải là con gái. 20 năm sau cũng “chia” lương của chồng y như vầy.
– Tôi nhớ hồi nhỏ lúc đó học lớp 4 là đúng kiểu bị bắt nạt luôn. Chia bàn là bình thường, nó chia ở dưới gầm bàn luôn. Tôi biết vì bị mất chiếc dép với lí do qua vạch mà hiền nên không dám hó hé ra. Về mách ba, xong ông chở đi gặp bạn đó, thế là về sau hết bị ăn hiếp.
– Nhìn mà xấu hổ. Mình hiền nhưng mình cũng có lúc như kia khi tức quá không làm gì được nó. Xong nó cứ xóa hết đi cơ, nhơn nhơn. Mình lại càng tức. Hồi trẻ con hay thế.
Còn bạn, bạn đã từng có kỷ niệm khó quên về vụ phân chia không gian này chưa?
Theo Hiếu Đan (Phụ Nữ Mới)